Trần Phạm Ban Mai
Bài viết “Nhìn Lại Chiến Thắng Cộng Sản Ngày 30-4-1975” của Nguyễn Gia Kiểng đăng trên Thông Luận, số 180 (4/2004) và 18 năm sau tiếp tục được đăng lại trên trang của Tập hợp dân chủ đa nguyên ngày 19/4/2022 là minh chứng cho thấy sự mượn danh dân chủ, nhân danh đấu tranh cho dân chủ của nhóm Tập hợp này. Thời gian đã lùi xa gần nửa thế kỷ kể từ sau thắng lợi của Đại thắng mùa Xuân năm 1975, song nhóm người này vẫn tiếp tục xuyên tạc sự thật lịch sử về cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước; về Đảng Cộng sản Việt Nam và kêu gào, tập hợp “lực lượng” nhằm chống phá Đảng, chế độ xã hội chủ nghĩa.
Trước những luận điệu phản động này, cần khẳng định rằng:
Một là, cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước là để giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc; và cuộc chiến đấu chính nghĩa đó không phải/vĩnh viễn không bao giờ “là cuộc nội chiến” như Nguyễn Gia Kiểng xuyên tạc. Lịch sử thế giới cho thấy, mỗi dân tộc trên hành trình phát triển của mình có quyền lựa chọn con đường đi đến tương lai phù hợp điều kiện lịch sử của đất nước, đáp ứng nguyện vọng của người dân. Vì thế, khi việc lựa chọn con đường đi của dân tộc và nguyện vọng của người dân hòa quyện, thống nhất, phù hợp xu thế phát triển tất yếu khách quan của lịch sử thì đương nhiên sẽ được các tầng lớp nhân dân đồng lòng ủng hộ.
Nói thế để Nguyễn Gia Kiểng hiểu rằng, đấu tranh cho một nước Việt Nam độc lập, hòa bình, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ và kiên định mục tiêu độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội, kiên định con đường đi lên chủ nghĩa xã hội không phải chỉ là sự lựa chọn của riêng Đảng Cộng sản Việt Nam mà đó chính là sự lựa chọn, kiên định của Đảng, Chủ tịch Hồ Chí Minh và nhân dân Việt Nam từ mùa Xuân năm 1930 đến nay. Suốt hành trình hơn 92 năm Đảng lãnh đạo nhân dân thực hiện mục tiêu, con đường đó, những thắng lợi của nhân dân Việt Nam trong Cách mạng Tháng Tám năm 1945, trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp (1945-1954), trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước (1954-1975) và trong các cuộc chiến tranh bảo vệ biên giới Tây Nam, phía Bắc sau này… chính là nhằm để thực hiện chân lý của thời đại “Không có gì quý hơn độc lập, tự do”/nhằm thực hiện khát vọng “Bắc Nam sum họp, xuân nào vui hơn” như Chủ tịch Hồ Chí Minh đã khẳng định.
Chiến thắng của nhân dân Việt Nam ngày 30/4/1975 không chỉ khẳng định giá trị lý luận, thực tiễn của chân lý thời đại và khát vọng của nhân dân Việt Nam/dân tộc Việt Nam, mà còn cho thấy sự lựa chọn đúng đắn, chính xác, phù hợp của Đảng, Chủ tịch Hồ Chí Minh, nhân dân Việt Nam đã được hiện thực hóa tại đất nước Việt Nam. Sức mạnh của khối đại đoàn kết toàn dân tộc dưới sự lãnh đạo của Đảng đã làm nên thắng lợi của cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa Xuân năm 1975. Đó là chiến thắng của một cuộc chiến tranh nhân dân, của cuộc chiến đấu vì chính nghĩa (độc lập, hòa bình, thống nhất đất nước), chứ không phải chiến thắng 30/4/1975 của nhân dân Việt Nam giành được là vì “chế độ Việt Nam Cộng Hoà đã phải đương đầu với một lực lượng khủng bố đông đảo hơn và có kinh nghiệm hơn mình”. Cuộc chiến đấu đầy gian khó và hy sinh vì một nước Việt Nam thống nhất, trong đó có vai trò không thể phủ nhận của hậu phương miền Bắc xã hội chủ nghĩa (chi viện cả tinh thần và lực lượng: sức người, lương thực, vũ khí, đạn dược…) chắc chắn không phải/không bao giờ là chiến thắng của “lực lượng khủng bố” như Nguyễn Gia Kiểng bịa đặt.
Đây là sự thật và sự thật này là một dấu son trong lịch sử đấu tranh cách mạng của nhân dân Việt Nam, bất chấp những luận điệu phản động cho rằng, đó là “người Việt tàn sát lẫn nhau và tàn phá đất nước một cách mê muội, một bên nhân danh những khái niệm tự do dân chủ mà họ không hiểu và cũng không muốn, một bên nhân danh một chủ nghĩa mà họ coi là đỉnh cao trí tuệ nhưng thực ra chỉ là sự bịp bợm trí thức lớn nhất và đẫm máu nhất trong lịch sử thế giới” như Nguyễn Gia Kiểng vu khống nhân dân Việt Nam và xuyên tạc lịch sử dân tộc Việt Nam.
Hai là, vị trí, vai trò của Đảng Cộng sản Việt Nam trong hành trình đấu tranh giải phóng dân tộc, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa đã được minh định; đồng thời cho thấy sự quy chụp “về bản chất thì mọi đảng cộng sản đều là những lực lượng khủng bố” của Nguyễn Gia Kiểng thật hồ đồ, thiếu tri thức khoa học và chính trị cơ bản. Thực tế, sự ra đời của Đảng; việc Đảng luôn thực hiện nghiêm cẩn các nguyên tắc của một Đảng Mácxít Lêninnít; luôn là một khối thống nhất về tư tưởng và hành động; thường xuyên tiến hành công tác xây dựng và chỉnh đốn Đảng cho thấy Đảng thực sự là đội tiền phong của giai cấp và dân tộc Việt Nam. Với Đảng Cộng sản Việt Nam, phụng sự Tổ quốc và nhân dân với tinh thần cách mạng, liêm chính của người lãnh đạo – người công bộc trung thành của nhân dân luôn được thực hiện theo nguyên lý của chủ nghĩa Mác – Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh.
Việc Đảng ngày càng khẳng định được vị trí cầm quyền, độc quyền lãnh đạo sự nghiệp cách mạng của nhân dân Việt Nam suốt 9 thập niên cho thấy Đảng đã nỗ lực hoàn thành trọng trách của mình trước Tổ quốc, trước nhân dân trên tinh thần: “Đảng ta đại biểu cho lợi ích chung của giai cấp công nhân, của toàn thể nhân dân lao động, chứ không mưu cầu lợi ích riêng của một nhóm người nào, của cá nhân nào”[1] và “nhiệm vụ của Đảng ta là một lòng, một dạ phụng sự Tổ quốc và nhân dân. Ngoài lợi ích của Tổ quốc, của nhân dân, Đảng ta không có lợi ích gì khác”[2]. Việc Đảng luôn phấn đấu vì lợi ích và nguyện vọng của nhân dân, luôn gắn bó mật thiết với nhân dân cho thấy nhận định “sức mạnh của các đảng cộng sản không phải là quần chúng. Bí quyết thành công của mọi đảng cộng sản là dùng một thiểu số có quyết tâm để khống chế và điều khiển quần chúng” của Nguyễn Gia Kiểng không chỉ là sự xuyên tạc vô sỉ mà còn thể hiện rõ thủ đoạn thâm độc để chống phá Đảng.
Nhân dân là cội nguồn sức mạnh của Đảng. Đảng dựa vào nhân dân để xây dựng và chỉnh đốn Đảng. Đảng lãnh đạo nhân dân tiến hành sự nghiệp cách mạng, giải phóng dân tộc, đưa nhân dân từ vị trí nô lệ thành chủ nhân một nước độc lập, tự do, đi lên xây dựng chủ nghĩa xã hội, chứ Đảng tuyệt nhiên không phải là một tổ chức “khủng bố toàn diện và trắng trợn khi giành chính quyền, khủng bố có phương pháp và có hệ thống khi đã nắm được chính quyền” như vu khống. Đồng thời, những luận điệu bịa đặt, xuyên tạc sự thật lịch sử của Nguyễn Gia Kiểng về Chủ tịch Hồ Chí Minh và vai trò của Người trong những năm 1945-1960; về đồng chí Lê Duẩn, Lê Đức Thọ và vai trò của các đồng chí lãnh đạo Đảng trong những năm 1960-1975 cũng thêm một lần để cán bộ, đảng viên và các tầng lớp nhân dân nhận diện rõ hơn âm mưu, chiêu trò của các phần tử phản động, cơ hội theo đuôi thế lực thù địch, tiến hành chiến lược “diễn biến hòa bình” mỗi dịp tháng Tư về, mỗi khi nhân dân Việt Nam kỷ niệm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.
Bác bỏ mọi sự xuyên tạc thô thiển của Nguyễn Gia Kiểng; đồng thời khẳng định rằng, ở Việt Nam không có cái gọi là “chúng ta đang theo đuổi cuộc đấu tranh cho tự do và dân chủ” mà nhóm Tập hợp dân chủ đa nguyên nêu ra chính là để mỗi cán bộ, đảng viên, mỗi người dân Việt Nam yêu nước chân chính hiểu rõ hơn âm mưu, thủ đoạn của nhóm người nhân danh dân chủ này. Đó là sự bịa đặt, xuyên tạc, vu khống và kêu gọi để kích động lòng nhân, gây mất ổn định trật tự, an toàn xã hội, an ninh quốc gia. Đồng thời, qua đó cũng là thêm một lần chúng ta khẳng định ý nghĩa sâu sắc giá trị của những thành tựu mà nhân dân Việt Nam giành được kể từ khi có Đảng lãnh đạo.
Cuối cùng, khẳng định với Nguyễn Gia Kiểng là: Chẳng có một cuộc chiến đấu nào “thực sự xứng đáng để chiến đấu”, nếu đó không phải là sự phấn đấu, hy sinh vì một nước Việt Nam độc lập, tự do, hòa bình, thống nhất để nhân dân ngày càng được thụ hưởng một cuộc sống ấm no, hạnh phúc, được làm chủ đời mình; hằng ngày hằng giờ đóng góp sức mình để xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, phát triển đất nước đến hùng cường, phồn vinh. Vì thế, mọi ngụy biện, bịa đặt về lịch sử dân tộc: “Từ trước đến nay Việt Nam đã chỉ có các cuộc nội chiến tranh giành quyền lực giữa các thế lực thống trị, hay những cuộc chiến chống ngoại xâm mà mục đích, xét cho cùng, cũng chỉ là để đổi một ách nô lệ của ngoại bang lấy một ách nô lệ của người bản xứ” hay vu khống Đảng Cộng sản Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh, các đồng chí lãnh đạo Đảng của nhóm Tập hợp dân chủ đa nguyên, của Nguyễn Gia Kiểng đều là những chiêu trò phản động nhằm phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng và đòi xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa đang xây dựng ở Việt Nam!
[1] Hồ Chí Minh: Toàn tập, Nxb. Chính trị quốc gia Sự thật, Hà Nội, 2011, t.11 tr. 607
[2] Hồ Chí Minh: Toàn tập, Nxb. Chính trị quốc gia Sự thật, Hà Nội, 2011, t.9, tr.31
Tin khác